Chàng ơi!
Chàng
xa rồi - buổi đông hiu hắt
Để âu sầu nước mắt tuôn rơi
Đau lòng em lắm chàng ơi
Âm dương cách biệt - nghẹn lời xót thương.
Đời dâu bể khó lường sau trước
Nhớ lời xưa nguyện ước trăm năm
Nỗi niềm ai thấu? âm thầm
Tình chia đôi ngả - luân trầm kiếp sinh.
Còn đâu nữa bóng hình yêu dấu
Mất thật rồi - đau đáu năm canh
Lá còn xanh , vội lìa cành
Bỏ em ở lại chông chênh cõi lòng.
Kiếp nhân sinh bụi hồng trắc trở
Mất chàng rồi - cứ ngỡ giấc mơ...
Người đi về cõi xa mờ
Mình em ở lại bơ vơ biển sầu.
Lửa hương cháy canh thâu em gọi
Chàng ơi về - em nói một câu
Sống bên nhau đến bạc đầu
Buồn đau quên hết tươi màu thời gian...
Giật mình tỉnh chứa chan lệ ướt
Mất thật rồi - đời trượt vực sâu
Còn trơ cành lá héo nhàu
Lệ chan hòa lệ - lòng đau đớn lòng ./.
Để âu sầu nước mắt tuôn rơi
Đau lòng em lắm chàng ơi
Âm dương cách biệt - nghẹn lời xót thương.
Đời dâu bể khó lường sau trước
Nhớ lời xưa nguyện ước trăm năm
Nỗi niềm ai thấu? âm thầm
Tình chia đôi ngả - luân trầm kiếp sinh.
Còn đâu nữa bóng hình yêu dấu
Mất thật rồi - đau đáu năm canh
Lá còn xanh , vội lìa cành
Bỏ em ở lại chông chênh cõi lòng.
Kiếp nhân sinh bụi hồng trắc trở
Mất chàng rồi - cứ ngỡ giấc mơ...
Người đi về cõi xa mờ
Mình em ở lại bơ vơ biển sầu.
Lửa hương cháy canh thâu em gọi
Chàng ơi về - em nói một câu
Sống bên nhau đến bạc đầu
Buồn đau quên hết tươi màu thời gian...
Giật mình tỉnh chứa chan lệ ướt
Mất thật rồi - đời trượt vực sâu
Còn trơ cành lá héo nhàu
Lệ chan hòa lệ - lòng đau đớn lòng ./.
Đau
lòng em lắm anh ơi!
Niềm đau chất
ngất anh ơi
Người
về cõi
ấy ngàn lời xót xa
Bao năm tình
nghĩa mặn mà
Bỗng cơn bạo
bệnh cướp đà tình duyên
Thôi rồi đành
xếp bút nghiên
Gối chăn giá
lạnh mộng thiền hư không
Nhớ xưa kia cánh thiệp hồng
Lồng tên hai đưa
nhủ lòng trăm năm
Xe tơ, kết tóc
chỉ hồng
Tốt duyên hồng
cốm đẹp lòng mẹ cha
Yêu thương năm
tháng mặn mà
Còn đâu người
hỡi mình ta lẻ sầu
Ái ân rồi
những bể dâu
Nhớ, thương,
hờn giận giọt sầu vương mang
Một mình em -
mảnh trăng tan
Vành khăn tang
trắng ngút ngàn đớn đau
Cuộc đời lắm
nỗi u sầu
Nơi miền cực
lạc có đau hỡi Người?
Thôi từ nay
nhé anh ơi
Mình xa mãi
mãi - cuộc đời đắng cay
Đêm đêm lệ đẫm
canh chầy
Xót thân, tủi
phận- nhớ ngày ấm êm
Anh về cõi ấy
êm đềm
Mình em ở lại
nơi miền khổ đau
Còn thương,
còn nhớ, còn sầu
Âm dương cách biệt còn đâu những ngày...
Loan
phượng chẳng tròn
Em
đã mất anh - mất thật rồi
Còn
đâu năm tháng đẹp chung đôi
Yêu
thương, san sẻ tình chan chứa
Êm
ấm thuận hòa nghĩa đẹp ngôi
Buổi
ấy ra đi không ngoảnh lại
Hôm
rày cất bước chẳng nhìn, thôi…
Từ
nay cách biệt mình hai ngả
Loan
phượng chẳng tròn - tủi phận côi./.
Tuần lễ thứ ba
Nay đà tuần lễ
thứ ba
Căn nhà quạnh
quẽ, giọt sa vắn dài
Anh giờ nơi
cõi tuyền đài
Mình em lẻ
bóng hôm mai bụi trần
Đớn đau – đau đớn
âm thầm
Năm canh thức trọn mộng mầm thiên thu…
Yêu thương,
nhung nhớ, hận thù
Anh mang về
nẻo mịt mù khói sương
Lòng anh còn
những vấn vương
Phu thê tình
nghĩa - đoạn trường xót xa
Tháng năm yên
ấm mặn mà
Ai người cướp
mất để ta bể sầu
Cuộc đời ôi
lắm bể dâu
Còn xanh lá đã
về đâu –lìa cành?
Chữ tình quá đỗi mong manh
Ở nơi chín
suối năm canh có sầu?
Vành khăn tang
trắng trên đầu
Đớn đau con
trẻ - xót đau nỗi đời
Muộn phiền mẹ
góa con côi
Người đi kẻ ở
sự đời xót xa
Tàn canh tỉnh
giấc – thôi là….
Tìm đâu thấy
bóng vào ra sớm chiều
Chiều nghiêng
chiếc bóng đổ xiêu
Lá vàng rơi
rụng…cô liêu cõi lòng
Tìm anh giữa
chốn mênh mông
Chỉ còn ảo ảnh bụi hồng trần gian./.
-Lá Thu 17/1/2013-
( Những ngày tang chồng )
Tuần lễ thứ tư
Nay đà
tuần lễ thứ tư
Thôi đành ly biệt tạ từ đớn đau
Nén nhang em thắp nguyện cầu
Giọt sa đầm giọt, lòng đau đớn lòng
Căn nhà khoảng vắng mênh mông
Chiều chiều ra ngõ ngóng trông Người về
Hàng cây rũ bóng não nề
Chim thôi tiếng hót, ủ ê gió ngừng
Này đây tấm áo đã từng
Những ngày gian khó ….ngập ngừng lệ rơi
Kìa đôi dép đó anh ơi
Theo chân Người – có để lời xót xa?
Và đây anh: lối vào ra
Đang hình như vẫn chiều tà dáng anh
Người đâu? Làn khói mong manh
Trời xanh có thấu ngọn ngành khổ đau
Ra đi tóc vẫn xanh màu
Để thương, để nhớ, để nhàu tâm can
Người đâu? Nơi chốn non ngàn
Mình em quạnh quẽ khóc than đêm ngày
Hai tay bưng chén nước đầy
Cơm canh em sắp ngày ngày gọi anh
Chỉ còn ảo ảnh mong manh
Vụt tan giấc mộng chòng chành tim côi
Nén ngang em thắp khấn lời
Ở nơi chín suối ngậm cười nghe anh….
Lá Thu 23/1/2013- Những ngày tang chồng
Tuần lễ thứ năm
Nay đà tuần lễ thứ năm
Tuần hương em thắp – lệ đầm giọt sa
Lay lay ngọn cỏ chiều tà
Hiu hiu gió thổi cửa nhà vắng teo
Ngoài kia tiếng trẻ hò reo
Trong này vắng lặng, dạ đeo mối sầu
Lá xanh rơi rụng về đâu
Để cây ở lại dạ nhàu phiền ưu
Sáng, trưa, chiều ,tối đìu hiu
Phòng không quạnh quẽ, chìu chìu xót xa
Ngoài kia rộn rã thiết tha
Mình em đau đớn lệ sa mấy hàng
Kể từ ngày ấy sang ngang
Ngỡ đường rộng mở thênh thang lối về
Ai ngờ cay đắng tái tê
Hôm qua còn đó nay về đất sâu
Trời thương trời đổ mưa ngâu
Giữa đường đứt gánh - duyên đầu xót xa
Trời xanh có thấu chăng là
Còn đâu người hỡi....lòng xa xót lòng
Gửi vào giữa chốn mênh mông
Niềm đau chất ngất bụi hồng trần gian
Biết rằng dẫu có khóc than
Cùng không lấy lại – ngút ngàn cách xa
Người đi bỏ lại mình ta
Chữ duyên tình cũng chỉ là hư vô
Bóng hình đà khuất xa mờ
Với theo em gọi, ngẩn ngơ... mất rồi
Đời người đến thế thì thôi
Yêu thương cũng chỉ còn lời đớn đau....
Lá Thu 28/1/2013- Những ngày tang chồng
Tuần lễ thứ năm
Nay đà tuần lễ thứ năm
Tuần hương em thắp – lệ đầm giọt sa
Lay lay ngọn cỏ chiều tà
Hiu hiu gió thổi cửa nhà vắng teo
Ngoài kia tiếng trẻ hò reo
Trong này vắng lặng, dạ đeo mối sầu
Lá xanh rơi rụng về đâu
Để cây ở lại dạ nhàu phiền ưu
Sáng, trưa, chiều ,tối đìu hiu
Phòng không quạnh quẽ, chìu chìu xót xa
Ngoài kia rộn rã thiết tha
Mình em đau đớn lệ sa mấy hàng
Kể từ ngày ấy sang ngang
Ngỡ đường rộng mở thênh thang lối về
Ai ngờ cay đắng tái tê
Hôm qua còn đó nay về đất sâu
Trời thương trời đổ mưa ngâu
Giữa đường đứt gánh - duyên đầu xót xa
Trời xanh có thấu chăng là
Còn đâu người hỡi....lòng xa xót lòng
Gửi vào giữa chốn mênh mông
Niềm đau chất ngất bụi hồng trần gian
Biết rằng dẫu có khóc than
Cùng không lấy lại – ngút ngàn cách xa
Người đi bỏ lại mình ta
Chữ duyên tình cũng chỉ là hư vô
Bóng hình đà khuất xa mờ
Với theo em gọi, ngẩn ngơ... mất rồi
Đời người đến thế thì thôi
Yêu thương cũng chỉ còn lời đớn đau....
Lá Thu 28/1/2013- Những ngày tang chồng
Tuần lễ thứ sáu
Nay đà tuần sáu anh ơi
Lệ sa đầm giọt lòng chơi vơi lòng
Còn chi nữa để mà mong
Nhớ thương người đã mặn nồng bao năm.
Nỗi niềm đau đớn âm thầm
Năm canh khắc khoải lệ đầm gối chăn
Vì đâu mình phải cách ngăn
Bát cơm hòa lệ, gối chăn lạnh lùng.
Màn đêm phủ kín mịt mùng
Mưa rơi, rơi mãi để lòng tái tê
Mẹ, con ngóng đợi anh về
Dấu chân còn đó – não nề lòng đau.
Anh về nơi cõi đất sâu
Bỏ em ở chốn bể dâu mịt mờ
Chỉ còn hình bóng trong mơ
Chỉ còn ảo ảnh mịt mờ khói sương.
Đôi bờ sông vẫn còn thương
Còn em lẻ một nẻo đường biệt li
Nào ngăn lệ đẫm trên mi
Nhìn đâu cũng chỉ ôm ghì nỗi đau.
Nam mô đà phật đêm thâu
Mong hồn siêu thoát - nguyện cầu cho anh
Ra đi tóc vẫn còn xanh
Để người ở lại chông chênh mối sầu….
Bao năm đẹp mối duyên đầu
Bỗng dưng bão tố… lòng đau xót lòng
Nhìn ra bốn phía mênh mông
Bóng hình xa khuất bụi hồng trần gian.
Anh ơi dẫu có thở than
Kêu trời chẳng thấu - muôn vàn đắng cay
Nhớ xưa….em nhớ những ngày
Yêu thương mình đã vui vầy sớm hôm.
Trong mơ chỉ một vòng ôm
Giật mình tỉnh giấc …ôi! hồn tương tư…
4/2/2013- Những ngày tang chồng