Quê hương
“Quê hương – khoảng
bình yên trong bộn bề cuộc sống”
Quê hương yêu dấu của ta
ơi
Mỗi con đường,
mỗi dòng sông, lũy tre xanh và tiếng à ơi của mẹ
Từ lúc tuổi
thơ tình quê chớm hé
Rồi tình yêu
lớn dần ..lặng lẽ tháng năm trôi.
Ta yêu quá giọt
mưa tí tách rơi
Từ những ngày xưa
còn nhà tranh mái lá
Những trưa hè
diều kia ai thả
Yêu lắm mặt
trời lên giục giã dậy mầm xanh.
Quê hương ơi mỗi
buổi sớm trong lành
Tiếng gọi lao
xao, mái tranh khói lam chiều thân thiết
Cuộc sống đầy
gian truân, khắc nghiệt
Dáng Mẹ tảo
tần cả cuộc đời - sớm tối chở che con.
Mỗi chiều buông,
trên những lối mòn
Em thơ đủng
đỉnh trên lưng trâu về, yên bình đến lạ
Nét mặt rạng
ngời, tiếng cười giòn giã
Yêu đên lạ lùng
từng gốc lúa, bờ tre.
Quê hương ơi nhớ
lắm những trưa hè
Giọt mồ hôi
trên khuôn mặt cha khắc khổ
Hàng cau trước
nhà vẫn hiên ngang giữa bao mùa bão tố
Tiếng gió xạc xào, đêm trăng tỏ yêu thương.
Hương bưởi ngất
ngây , xanh trái những khu vườn
Và dòng sông
tuổi thơ lũ chúng tôi thường tắm mát
Muốn ôm vào
lòng cả mùa vàng hạt
Hít thở khí
trời lồng lộng mỗi sớm mai.
Quê hương ơi nỗi
nhớ chẳng hề phai
Đằm sâu và
thiết tha như trái tim của Mẹ
Dõi theo bước
con đi cả một thời trai trẻ
Cỏ nội , hương
đồng theo mãi cuộc đời con./.
Lá
Thu 1/2011